Chương trước
Chương 208 : Huấn luyện đặc biệt cấp địa ngục, xem hai mươi bộ phim ma đi rồi hẵng bái sư (2)  
Chương 198 : Tám chữ biến ước mơ của phú nhị đại thành sự thật (2)   Chương 199 : Trước hết đừng tính tới chuyện cha cậu có còn là cha cậu hay không, nói coi yêu cầu của cậu có đạt được chưa đã   Chương 200 : Cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ mà! Tuyệt đối đừng bỏ qua cho cậu ta! (1)   Chương 201 : Cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ mà! Tuyệt đối đừng bỏ qua cho cậu ta! (2)   Chương 202 : Còn đang nghĩ tới việc kiếm tiền nữa đấy à! Con của anh sắp chết rồi kìa! (1)   Chương 203 : Còn đang nghĩ tới việc kiếm tiền nữa đấy à! Con của anh sắp chết rồi kìa! (2)   Chương 204 : Người khác nói như vậy đều là giả vờ, anh ta có tiền thật sự không hạnh phúc à   Chương 205 : Bác sĩ Từ, cậu nói sớm đi chứ! Làm tôi sợ muốn chết luôn! (1)   Chương 206 : Bác sĩ Từ, cậu nói sớm đi chứ! Làm tôi sợ muốn chết luôn! (2)   Chương 207 : Huấn luyện đặc biệt cấp địa ngục, xem hai mươi bộ phim ma đi rồi hẵng bái sư (1)   Chương 208 : Huấn luyện đặc biệt cấp địa ngục, xem hai mươi bộ phim ma đi rồi hẵng bái sư (2)   Chương 209 : Cảnh tượng quỷ dị: Người ở nơi đó, nhưng người lại không vào được (1)   Chương 210 : Cảnh tượng quỷ dị: Người ở nơi đó, nhưng người lại không vào được (2)   Chương 211 : Đến cả đồ của Từ Huyền mà cũng dám chạm vào à? (1)   Chương 212 : Đến cả đồ của Từ Huyền mà cũng dám chạm vào à? (2)   Chương 213 : Vì ăn hạt củ lạc, sớm đã thông đồng, chủ động nhận tội?   Chương 214 : Tôi từng xem qua tập phim về cảnh sát vô dụng không phá được án và người bạn thám tử tư của anh ấy rồi (1)   Chương 215 : Tôi từng xem qua tập phim về cảnh sát vô dụng không phá được án và người bạn thám tử tư của anh ấy rồi (2)   Chương 216 : Những nghi phạm này đều bị buộc tội oan   Chương 217 : âm hồn uất ức nhất trong lịch sử (1)  
setting
Chương sau

 

Nhưng sau khi bắt đầu làm vậy, cô lại phát hiện điều không được bình thường!

Những mầm cây nhỏ đó, trông các cành đều nhỏ và giống như không đầy đủ dinh dưỡng vậy ấy.

Kết quả cô đã dùng rất nhiều sức lực rồi, nhưng đến cả một cành phụ nhỏ bằng cáp sạc di động cũng không cắt bỏ được! Cũng không biết là ai thiếu đạo đức, bồi dưỡng ra loại sản phẩm mới như vậy nữa!

Sau khi thu thập xong một cây, cô mệt mỏi chết khiếp! Tống Sở Sở khóc không ra nước mắt.

Không có cách nào hết!

Công việc mình tìm, có ngậm nước mắt cũng phải làm tốt!

Ngay khi cô đang mệt mỏi đau lưng.

Một người đàn ông mặc đồ Tây tiến vào từ bên ngoài.

“Chào anh chào anh, vị này chính là bác sĩ Từ phải không?”

Sau khi người đàn ông ấy đi vào thì rất nhiệt tình tiến lên, chuẩn bị bắt tay với Từ Huyền.

Từ Huyền không có đưa tay ra, chỉ là thản nhiên nhìn anh ta, lắc đầu nói: “Xin lỗi, tôi không thích bắt tay với người khác.”

“Có chuyện gì thì nói thẳng đi.”

Người đàn ông mặc đồ Tây cũng không thấy xấu hổ, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giống mới gặp như đã quen từ lâu. Xong rồi anh ta mới mở miệng thẳng thắn nói.

Hoàn toàn xóa sạch bầu không khí có phần lúng túng ban nãy.

“Ha ha, bác sĩ Từ, không phải anh coi tôi thành kẻ lừa đảo đẩy mạnh tiêu thụ bán nước gội đầu, hộ lý sô pha cao cấp gì gì đó đi?”

“Tự giới thiệu mình một chút, tôi là ông chủ của công ty Thịnh Tân.”

“Tôi có một hạng mục, muốn hợp tác với anh.”

“Không biết bác sĩ Từ có thể cho tôi một cơ hội hay không?”

Từ Huyền lắc đầu: “Xin lỗi, không thể.”

Tống Sở Sở đang vừa làm việc vừa nghe lén ở bên cạnh nghe nói như thế, không khỏi phì cười.

Người đàn ông đồ Tây ngạc nhiên.

Anh ta cạn lời nói: “Không phải, tôi còn chưa có nói ra mà.”

“Bác sĩ Từ anh có muốn nghe tôi nói xong rồi hẵng quyết định không?”

Từ Huyền thản nhiên lắc đầu: “Không muốn nghe, anh đi đi.”

“Có nói rồi tôi cũng sẽ không đáp ứng.”

Người đàn ông đồ Tây chưa từ bỏ ý định, lại dây dưa một hồi. Anh ta thấy Từ Huyền căn bản không để ý đến mình, mới bất đắc dĩ rời khỏi.

Tống Sở Sở hiếu kỳ hỏi: “Ông chủ, sao anh không nghe một chút thế?”

“Nghe xem rốt cuộc là anh ta muốn hợp tác gì với anh?”

Từ Huyền cười nhạt: “Cũng không có gì cả.”

“Người này mở một công ty du lịch.”

“Có một hạng mục là con đường du lịch ở trong thành phố, muốn hợp tác với tôi.”

“Muốn xây dựng chỗ này của tôi như là một điểm du lịch, anh ta kéo khách du lịch qua đây.”

“Cho du khách tiêu tiền ở chỗ của tôi rồi trích phần trăm cho anh ta.”

Tống Sở Sở nghe thế, cũng là cạn lời.

“Như vậy cũng được nữa hả?”

“Não làm việc cũng quá mạnh đi.”

Từ Huyền cười nhạt: “Còn không phải vậy à.”

“Chính anh ta nghĩ ra kế hoạch đó.”

“Anh ta nghe hướng dẫn du lịch của công ty nói, rất nhiều du khách đến thành phố này du lịch đều muốn đến chỗ của tôi chơi.”

“Chỉ là bởi vì lộ trình không tiện đường, thời gian cũng gấp gáp nên không có đến đây được.”

“Cạnh tranh giữa các công ty du lịch bây giờ đều rất kịch liệt. Các loại tuyến du ngoạn đều là Hồng Hải.”

“Du khách đã có nhu cầu này, vậy đương nhiên sẽ có người có khứu giác nhạy bén, nghĩ biện pháp để kiếm tiền từ đó.”

“Kiếm tiền của du khách là kiếm, vậy tại sao không dứt khoát kiếm thêm một khoản từ chỗ tôi luôn cho rồi.”

Tống Sở Sở: “...”

Chủ công ty du lịch này là người biết cách kiếm tiền.

Đúng lúc này, chủ của công ty du lịch kia rốt cuộc lại trở về từ bên ngoài!

So sánh với sự thong dong khi tới đây lần đầu tiên, lúc này trông anh ta giống như vừa đi thật xa, rồi lại chạy trở về.

Trên người anh ta mang theo vài phần cảm giác mệt mỏi, đến cả bộ đồ Tây thẳng thớm bây giờ trông cũng có chút nhăn nhúm. Anh ta lại đứng ở trước mặt Từ Huyền, nói với vẻ mặt chân thành không gì sánh được.

“Bác sĩ Từ, tôi cảm thấy chúng ta hẳn là nên cho nhau một cơ hội!”

“Ít nhất, anh cũng hãy cho tôi nói ra ý đồ của tôi đi?”

Khi nói chuyện, sắc mặt của anh ta cực kỳ nghiêm túc.

Vài giọt mồ hôi chảy từ trên mặt xuống phần cổ, trông có vẻ vô cùng chân thành.

Đổi thành người bình thường, chỉ sợ là khi nhìn thấy bộ dạng này của anh ta đều sẽ phải mềm lòng, cho anh ta nói ra ý đồ. Nhưng Từ Huyền vẫn lắc đầu từ chối với vẻ mặt lạnh nhạt.

“Không cần, cho dù anh có nói cái gì tôi cũng không muốn hợp tác với anh.”

Chủ công ty du lịch chưa từ bỏ ý định hỏi: “Ít nhất anh cũng hãy nói cho tôi biết lý do vì sao đi?”

Từ Huyền nhướng mày: “Anh xác định là muốn nghe nguyên nhân à?”

“Đúng thế!”

Từ Huyền chỉ vào mã QR đặt trên bàn, thản nhiên nói: “Vậy anh chuyển 2000 tệ phí cố vấn đi đã.”

Chủ công ty du lịch: “...”

Tống Sở Sở ở bên cạnh không nhịn được cười khúc khích. Ừmmm, xem ra là rất hiểu cách kiếm tiền.

 

Chương trước
Chương 208 : Huấn luyện đặc biệt cấp địa ngục, xem hai mươi bộ phim ma đi rồi hẵng bái sư (2)  
Chương 198 : Tám chữ biến ước mơ của phú nhị đại thành sự thật (2)   Chương 199 : Trước hết đừng tính tới chuyện cha cậu có còn là cha cậu hay không, nói coi yêu cầu của cậu có đạt được chưa đã   Chương 200 : Cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ mà! Tuyệt đối đừng bỏ qua cho cậu ta! (1)   Chương 201 : Cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ mà! Tuyệt đối đừng bỏ qua cho cậu ta! (2)   Chương 202 : Còn đang nghĩ tới việc kiếm tiền nữa đấy à! Con của anh sắp chết rồi kìa! (1)   Chương 203 : Còn đang nghĩ tới việc kiếm tiền nữa đấy à! Con của anh sắp chết rồi kìa! (2)   Chương 204 : Người khác nói như vậy đều là giả vờ, anh ta có tiền thật sự không hạnh phúc à   Chương 205 : Bác sĩ Từ, cậu nói sớm đi chứ! Làm tôi sợ muốn chết luôn! (1)   Chương 206 : Bác sĩ Từ, cậu nói sớm đi chứ! Làm tôi sợ muốn chết luôn! (2)   Chương 207 : Huấn luyện đặc biệt cấp địa ngục, xem hai mươi bộ phim ma đi rồi hẵng bái sư (1)   Chương 208 : Huấn luyện đặc biệt cấp địa ngục, xem hai mươi bộ phim ma đi rồi hẵng bái sư (2)   Chương 209 : Cảnh tượng quỷ dị: Người ở nơi đó, nhưng người lại không vào được (1)   Chương 210 : Cảnh tượng quỷ dị: Người ở nơi đó, nhưng người lại không vào được (2)   Chương 211 : Đến cả đồ của Từ Huyền mà cũng dám chạm vào à? (1)   Chương 212 : Đến cả đồ của Từ Huyền mà cũng dám chạm vào à? (2)   Chương 213 : Vì ăn hạt củ lạc, sớm đã thông đồng, chủ động nhận tội?   Chương 214 : Tôi từng xem qua tập phim về cảnh sát vô dụng không phá được án và người bạn thám tử tư của anh ấy rồi (1)   Chương 215 : Tôi từng xem qua tập phim về cảnh sát vô dụng không phá được án và người bạn thám tử tư của anh ấy rồi (2)   Chương 216 : Những nghi phạm này đều bị buộc tội oan   Chương 217 : âm hồn uất ức nhất trong lịch sử (1)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.13149 sec| 2433.266 kb